Niềm vui của cô không phải là đi bên anh mà chính là nhìn thấy anh cười một cách vui vẻ.
Hạnh phúc của cô chẳng nằm ở những cái ôm hôn, vòng tay siết chặt mà chỉ là nhìn anh vỡ òa cảm xúc trước món ăn cô tỉ mẫn làm cho anh.
Danh phận của cô mãi mãi chẳng bao giờ có, chỉ đơn giãn là những cái nắm tay ấm áp bước giữa đường phố xa lạ.
Tình yêu cô dành cho anh không cần đáp trả hay bù đắp mà chỉ muốn bên anh thầm lặng, không quan tâm đến cảm xúc bản thân mà chỉ luôn nghĩ cho cảm nhận của anh.
Người đến sau là cô, nắm tay đi cùng anh với yêu thương và chăm sóc thầm lặng.
Người ta vẫn hay cứ nói người đến sau là người sai, nhưng đâu có ai biết người sau cũng có nỗi khổ của cô và thật sự cô cũng chẳng muốn tổn thương ai.
Oán trách, chẳng bao giờ người đến sau oán trách anh vì sao không chọn cô.
Tổn thương, cô tự làm bản thân mình tổn thương chứ không phải là anh vì sự cố chấp trong tình cảm.
Hối hận, từ đầu đã không có suy nghĩ này thì mai sau cũng vẫn như vậy.
Tranh giành, anh không thể và cũng không có quyền chọn cô nên cô biết việc tranh giành anh chỉ là vô nghĩa.
Chấp nhận, một khi đã can đảm làm người thứ ba thì phải đủ dũng khí để đối mặt với tất cả.
Anh chọn người đến trước không có nghĩa là người ta đã thắng cô, người đến sau như cô vốn dĩ cũng chẳng thua cuộc.
Anh chọn người đến trước để đi với anh đến cuối cùng cuộc đời, người đến sau như cô chỉ là một cơn gió nhẹ thoảng qua để thêm vào cuộc đời anh đôi chút hương vị.
Anh chọn người đến trước với trách nhiệm và thời gian gắn kết, anh rời bỏ người đến sau là cô để kết thúc một tình cảm chẳng bao giờ có tương lai.
Người đến sau chưa chắc đã là người sai. Người đến sau như cô thay vì phá vỡ anh và người đến trước thì chỉ âm thầm quan tâm anh, chua xót hơn cô chính là thước đo tình cảm mà anh dành cho người đến trước.
Cô chưa bao giờ hối hận hay cảm thấy mình làm sai khi trở thành người thứ ba. Vì đơn giản cô chẳng làm gì tổn hại đến ai mà chỉ đáp trả yêu thương theo đúng nhịp trái tim mình. Chỉ tiếc nhịp trái tim cô đập chậm sau một người, nhịp tim người đến trước may mắn hơn nên đã đập trước cô.
Ngoài kia có vô số người thứ ba, đừng vội kết tội họ là sai mà hãy nghỉ cho họ. Họ cũng là người thứ ba , cũng như chính bản thân cô. Họ hay cô cũng có những ước mơ giản dị.
Cô, chỉ cần một bàn tay để siết chặt.
Là người luôn tin tưởng và yêu thương cô.
Là người sẽ bên cô những lúc đau đớn nhất.
Là người sẽ cùng cô đi qua những con đường xa lạ đầy chông gai.
Cô chẳng cần gì quá to lớn hay vĩ đại.
Cái nắm tay siết chặt cũng đủ làm tim cô đập rộn ràng, gò má đo đỏ, miệng mỉm cười đầy bình yên.
Cái nắm tay để khoảng trống trên bàn tay cô được lấp đầy, bởi một bàn tay ấm áp.
Cái nắm tay đủ để cô biết mình cần và thương anh như thế nào.
Theo Yan
Đăng nhận xét